Bạn xa xứ nhiều năm giờ mới về thăm lại nơi chôn rau cắt rốn. Đi với nhau trên những con phố dài, dưới những tán cây sấu già phải đến hàng trăm năm tuổi, vài trái sấu chín vàng theo gió tách cành rơi xuống lăn long lóc, tươm mật màu trắng đục như nước cơm, bạn nhặt lấy quẹt vội vào áo và cắn ăn ngon lành.
Nếu lúc còn xanh, vị sấu chua đến buốt răng, vẫn được các mẹ cạo vỏ làm món sấu ngâm giải nhiệt, thanh mát khỏi chê hoặc để ngăn đông trữ ăn dần dùng để nấu canh, om vịt…, thì khi chín sấu có vị ngọt nhẹ, chua đằm dìu dịu mà hễ ăn một lần là không quên được bao giờ.
Trái sấu chín còn hấp dẫn bất kỳ ai bởi mùi thơm rất đặc trưng. Không nồng nàn, ăm ắp đến say mê, chỉ thoang thoảng hương đưa dịu nhẹ, thanh tao, hòa lẫn vào những cơn gió heo may se lạnh, luôn khiến cho hương vị của mùa thu Hà Nội thêm thi vị, đủ đầy.
Tôi đưa tay nhặt một quả sấu đã được gọt vỏ, cắt vòng xoáy rắc muối ớt và cho vào miệng, cắn nhẹ. Vị chua thanh nhưng ngọt dịu ngay lập tức quấn lấy đầu lưỡi hòa với chút mặn của muối và cay của ớt, quả là sự kích thích không thể chối từ.
Dẫu vàng ượm mỡ màng nhưng thịt sấu chín vẫn săn ráo, giòn tan. Nuốt miếng sấu hài hòa những chua cay mặn ngọt rồi mà hương vị vẫn như còn ở lại trong trí nhớ xa xăm, tôi như chợt hiểu vì sao món quà vặt dân dã bình dị này lại trở thành nỗi nhớ và nỗi thèm của những đứa con Hà Nội xa xứ.
![]()
|
Nguồn: https://thanhnien.vn/bang-khuang-nho-vi-sau-chin-mua-thu-1851113028.htm