GĐXH – Một mình bà đã phải chăm lo cho đứa cháu nội từ khi mới một tuổi để duy trì hòa thuận gia đình.
Năm 2019, bà Wang, một phụ nữ lớn tuổi ở Tứ Xuyên, Trung Quốc đã kiện con trai, con dâu và đòi được trả 140.000NDT (khoảng 457 triệu đồng) vì đã chăm lo cho cháu nội suốt 8 năm trời, kể từ khi đứa bé mới được một tuổi.
Tuy nhiên, bà Wang chỉ được trả một nửa số tiền yêu cầu, sau khi thẩm phán yêu cầu cặp vợ chồng người con phải trả cho mẹ 70.000NDT.
Bà Wang cho hay, một mình bà đã phải chăm lo cho đứa cháu nội từ khi mới một tuổi. Theo đó, bà đã trả mọi chi phí sinh hoạt, học phí, tiền thuốc men cho cháu để duy trì hòa thuận gia đình.
Tuy nhiên, bất chấp những nỗ lực tối đa của bà, con trai và con dâu bà Wang vẫn bày tỏ ý định ly hôn.
Cảm thấy tức giận, bà Wang đã kiện con trai và con dâu ra tòa, đòi họ trả số tiền mà bà nuôi cháu.
Bà cho hay, bà kiện các con không phải vì tiền mà bà muốn chúng biết rằng cần phải có trách nhiệm trong việc chăm sóc con của họ.
Suốt 8 năm qua, bà Wang là người lo phần lớn chi phí sinh hoạt cho cháu trai và nuôi nấng, dạy dỗ đứa trẻ.
Trong khi đó, con dâu và con trai bà sau một thời gian làm ăn xa lại muốn ly hôn, đường ai nấy đi. Bà cho đó là hành động vô trách nhiệm của cả hai người.
Thông tin về vụ việc đã nhận được các phản ứng trái chiều từ cư dân mạng Trung Quốc. Một số người ủng hộ bà Wang và cho rằng bà xứng đáng được nhận nhiều tiền hơn.
Ông bà không có nghĩa vụ phải chăm cháu
Thời gian gần đây, nhiều các cô con dâu lên mạng “kể tội” bố mẹ mình vì từ chối trông cháu. Cô thứ nhất nói mình rất bức xúc khi bố mẹ chồng nói rằng không rảnh để trông cháu.
“Mang tiếng sang giúp con dâu sinh, trông cháu, lên chức bà nhưng mẹ chồng tôi không phụ tôi nhiều, chỉ khi nào tôi rất cần người giúp thì bà mới bế cháu một chút, ngoài ra mọi thứ tôi phải tự làm.
Khi đến ngày tôi phải trở lại công việc, vợ chồng tôi ngỏ ý nhờ bà giúp trông cháu, cứ tưởng bà sẽ đồng ý ngay, ai ngờ bà trả lời thản nhiên rằng: “Tôi không trông con cho anh chị đâu, tôi không rảnh”. Chồng tôi cũng phải sốc trước câu trả lời đó.
Mấy hôm sau, chồng tôi lại ngỏ ý một lần nữa với bà và đề nghị sẽ đưa bà 2 triệu tiền công trông con, thậm chí anh còn lôi cả bố chồng vào gây sức ép. Nhưng câu trả lời vẫn thế, bà mệt lắm, già rồi không trông được đâu”.
Câu chuyện của cô thứ hai cho thấy, mẹ chồng cô cũng được nhờ từ quê ra trông cháu cho con dâu đi làm, nhưng bà nói đủ lý do không muốn ra. Rằng ruộng vườn đang dở, công việc làm thêm của bà cũng đang thu nhập tốt, nếu bỏ thì bà lấy đâu tiền nuôi em chồng ăn học…
Thấy mẹ có lý, chồng cô bàn với cô nếu bà nội ra trông cháu, mỗi tháng sẽ đưa bà ba triệu, coi như trả lương cho bà.
Nhưng nghe vậy cô con dâu này vô cùng khó chịu vì theo cô bà là mẹ, là bà nội, ra giúp con, giúp cháu mà còn lấy tiền công, không ra làm sao cả. Thế thì thuê người giúp việc còn hơn.
“Với số tiền đó em hoàn toàn có thể thuê một người trông con trong giờ em đi làm, vừa khỏe người lại vừa không mang tiếng nhờ cậy mẹ chồng rồi sống cảnh mẹ chồng nàng dâu. Bà nội ra trông cháu mà phải trả tiền công cho bà mới đúng đạo lý hay sao?” – cô nói với chồng.
Câu chuyện của hai cô con dâu nói trên là khá phổ biến trong xã hội hiện nay. Hầu hết các cô con dâu, thậm chí con gái đều nghĩ rằng nghĩa vụ đương nhiên của ông bà là phải trông cháu.
Nhờ ông bà trông cháu là ép ông bà sống cuộc đời “lặp đi, lặp lại”. Ông bà là những người đã trải qua tuổi trẻ vất vả nuôi dạy con cái thành người.
Đến khi con phương trưởng, họ bước vào tuổi về hưu, sức khỏe yếu, thu nhập hạn chế. Ở tuổi này, người lớn tuổi nên được nghỉ ngơi, thư giãn.
Tùy vào điều kiện kinh tế, họ có thể đi du lịch, dành thời gian cho các sở thích riêng như tham gia các câu lạc bộ cho người cao tuổi, trồng cây, chăm thú cưng…
Khi bạn giao con cái của mình cho họ, bạn đã tước đi sự tự do của họ.
Mong muốn bảo bọc con cái, hoặc suy nghĩ rằng giúp “tiết kiệm đồng nào hay đồng đấy”, các bậc ông bà tự nguyện “dẹp hết” các mong muốn cá nhân để dành thời gian cho cháu.
Sau khi đã hy sinh cho con, giờ họ lại phải tiếp tục hy sinh cho cháu. Họ buộc phải sống lặp đi lặp lại một giai đoạn cuộc đời.
Độc giả tờ Aboluowang, Trung Quốc đã có những cuộc tranh cãi gay gắt quanh chủ đề này. Một số ý kiến cho rằng chăm sóc cháu cũng là niềm vui của ông bà, không hoàn toàn là trách nhiệm.
Phản bác điều đó, không ít người nhận định chăm trẻ nhỏ là một công việc khó khăn, đòi hỏi không chỉ sức khỏe, mà còn là tri thức nuôi dạy.
Sự “lệch pha” trong quan điểm nuôi dạy trẻ giữa thế hệ trước và thế hệ này có thể trở thành nguồn cơn cho những mâu thuẫn trong gia đình.
Thế nên, thay vì để ông bà chăm cháu, nên chủ động cho con trẻ đi học, hoặc thuê những người bảo mẫu phù hợp.
Cứ ỷ lại vào lòng thương của bố mẹ mà bắt họ trông trẻ, quả thực là “bất hiếu”.
Văn hóa Á đông coi trọng giá trị của người lớn tuổi trong gia đình, vô tình cũng gây sức ép cho họ, khi áp đặt trách nhiệm phải chăm sóc các thế hệ sau, phải hỗ trợ kinh tế cho con cái nếu có thể, phải giúp trông cháu nhỏ…
Trên thực tế, mỗi người có một cuộc sống riêng. Khi bạn sinh con ra đời, nên có sự chuẩn bị về tài chính, sức khỏe, để đảm bảo có thể chăm lo cho con tốt, thay vì dựa dẫm vào cha mẹ già.
Nhiều người cho rằng khi bố mẹ về hưu là “rảnh rỗi”, “chẳng có việc gì làm”… nên ra sức tận dụng.
Thậm chí nhiều người ỷ vào lòng tốt của bố mẹ mà phó mặc con cái mình cho họ, thậm chí không quan tâm trẻ bất kể ngày đêm, vì ý nghĩ “đã có ông bà lo”. Đây hoàn toàn là một điều sai lầm và ích kỷ.
Nguồn: https://giadinh.suckhoedoisong.vn/ba-noi-doi-tien-trong-chau-duoc-cu-dan-mang-ung-ho-172250206153501254.htm